1. Hai Nhà giáo (Đã đăng ở Blog từ trước)
2. Vịnh giáo viên Khoa thể thao bơi giỏi (Đã đăng trên Blog từ trước)
3. Lục bát môn Điều lệnh đội ngũ (sửa lại bài cũ)
4. Người thầy giáo Lục quân (Bài mới)
5. Ca vịnh về Ngày truyền thống Nhà trường (bài mới)
6. Hai đôi câu đối mừng kỷ niệm 70 năm ngày truyền thống (mới)
Để tránh quá dài, mình đăng ở đây các bài mới thôi.
BÀi 1.
NGƯỜI
THẦY
GIÁO
LỤC
QUÂN
Cuộc
đời
nhà
giáo
chắp
mơ
bay
Ngày
tháng
đò
đưa
những
chuyến
đầy
Phấn
trắng
bụi
rơi
đeo
nghĩa
nặng
Bảng
đen
chữ
hiện
chở
tình
dày
Thương
trò
kiến
thức
vun
cho
hậu
Quí
nghiệp
đạo
nghề
tận
sức
xây
Thầm
lặng
dâng
đời
đào
tạo
trẻ
Màng
chi
ai
đó
trả
ơn
Thầy
---
Ngày
tháng
đò
đưa
những
chuyến
đầy
Sá
gì
sóng
cả
gió
vần
xoay
Mái
chèo
bền nhịp
bờ mau tiến
Bánh
lái
vững
tay
vượt sóng
dầy
Bãi
tập
tối
trời
còn
thấy
bóng
Thao
trường
mờ
sáng
vẫn
hình
đây
Suốt
đời
một
dạ
lo
đò
chuyến
Cập
bến
vinh
quang
mãn
nguyện
Thầy
----
Bảng
đen
chữ
hiện
chở
tình
dày
Bài giảng
từng
câu
cả
lớp
say
Đồi
đổ
mồ
hôi
trò
thấm
nghĩa
Thung
sương
ướt
áo
đẫm
ân
thầy
Sông
Đà
xiên
xiết
bao
hai
gói
Núi
Tản
cheo
leo
gậy
một
cây
Gian
khó
hỏi
Thầy sao
chẳng
ngại
Hiền
khô
chẳng
nói
giục
vui
vầy
----
Quí
nghiệp
đạo
nghề
tận
sức
xây
Đức
tài
hai
chữ
phải
cho
đầy
Canh
khuya
trang
sách
tường
in
bóng
Giáo
án
đêm
dài
bút
vệt tay
Cơ
chế
thị
trường
điều
lạ
bậy
Thầy
trò
đạo
nghĩa
sự
quen
hay
Thảnh
thơi
vui
vẻ
trong
nghề dạy
Trò
quí
người
yêu
bởi
đức
dầy
---
Màng
chi
ai
đó
trả
ơn
Thầy
Giáo
dục
một
lòng
góp
sức
xây
Đạm
bạc
đơn
sơ
ưa
lối sống
Cao
lương
phồn
tạp
ghét
phô bày
Chí
mong
bồi
dưỡng
xây
đời
trẻ
Dạ
có
mộng
chi
chuyện
trả
vay
Ai
đó
ơn Thầy
mong
muốn
trả
Sức mau đem giúp nước
non
này
BÀI 2.
Các
câu
đối
mừng
Nhà
trường
kỷ
niệm
70
năm
ngày
truyền
thống
1)
Nghiệp
trải ba thời,
phát
huy
ánh
hào
quang
thành
tích
Kỳ
thêu
sáu
chữ,
sáng
soi
nền
trung
hiếu
tiên
phong
---------
2)
Bảy
tám
khóa
học viên,
vạn
sĩ
quan
đem
kiến
thức
để
quang
vinh
Tổ
quốc
Ba
thời
kỳ
cách
mạng,
trăm
tướng
lĩnh
trổ
lược
thao
mà
xán
lạn
giang
sơn
BÀI 3.
Ca
vịnh
về
Ngày
kỷ
niệm
70
năm
truyền
thống
Nhà
trường
Tớ
đây
là
khách
Nhà
trường
Vốn
là
người
cũ
nên
mừng
đến
đây
Tự
hào, nhẹ bước đường mây
Vài
câu
ca
vịnh
tỏ
bầy
tấm
riêng
Ca
rằng:
Tháng
tư
này
còn
vui
chi
hơn
nữa?
Lục
Quân
Trường
kỷ
niệm
bảy
mươi
năm,
chân
bước
đi
mà
lòng
thấy
lâng
lâng,
nỗi
vui
mừng
nói
làm
sao
cho
đủ?
Nào
đâu
còn
nét
xưa
hình cũ,
toàn
Trường
mang
sắc
mới
khang
trang,
bảy
mươi
năm
lịch
sử
huy
hoàng,
người
và
cảnh
đều
hân
hoan
một
vẻ.
Điểm
lại
bảy
chục
khóa
ra
trường
có
lẻ,
vạn
sĩ
quan
được
đào
tạo
nơi
đây,
khắp
chiến
trường
in
dấu
mái
trường
này,
gần ba
trăm
vị
từ
đây
thành
tướng
lĩnh
Kìa
kỳ
đài
rực
hoa
mà
tề
chỉnh,
bốn
phương
khách
quí
tựu
về
đây,
tiếng
chúc
mừng
tình
nghĩa
mãi
không
thôi,
niềm
hoan
hỉ
ngòi bút
nào
xiết
tả?
Màu
ngát
tím
bằng
lăng
nghiêng cánh
lả,
như
vẫy
chào
giục
giã
khách
tới
đây,
nhạc
hoan
ca
không
dứt
điệu
vơi
đầy, kèn
quân
tấu dậy
quảng
trường
hào
khí.
Diễn
văn
thật
sắc
sâu
mỹ ý,
sử
trang
vàng
điểm
lại
động
nhân
tâm,
cảm
động
thay
đầu
bạch
lão
tướng
quân,
ôm
lớp
trẻ
một hùng
tâm
gửi
gắm.
Tiệc
liên
hoan
thật
vui
tràn
tình
cảm,
sắc
hoa
in
trong
chén
rượu
đậm
đà,
dù
trong
trường
hay
ở
mãi
nơi
xa,
nguời
trong
nhà
một
vòng
tay
xiết
chặt.
Thế
mới
biết
vinh
quang
trường
lớn
thật,
từ
Khuổi
Kịch
ngày
ấy
rất đơn
sơ,
bảy
mươi
năm
phát
triển
dưới
ngọn
cờ,
ngôi
trường
ấy
giờ chính
qui,
mạnh lớn.
Mười
hai
khoa
sức
cây
đang
mơn
mởn,
vẫn
đêm
ngày
bền
sức
gánh
việc
chung,
giảng
viên
đây đội ngũ tiến
không
ngừng,
sau
đại
học
cũng không dừng tăng
mạnh
Ngành
đào
tạo
mười
bảy
hoa
chen
cánh,
trong
vườn
xuân
màu
hồng
tía
khoe
tươi,
bậc
đào
tạo
buồm thuận lộng gió khơi,
thuyền rong ruổi nơi cử nhân, thạc
sĩ.
Nào
có
phải
lâu
đời
mà
nên
thế,
bao
lớp
người
góp sức dựng công lao,
dù
chông gai,
trở ngại đến
nhường nào;
lòng
nhiệt
huyết
đều đạp
bằng
hết
thảy
Đảng,
lãnh
tụ
sự quan
tâm
hiếm
thấy,
chín
lần
Hồ
Chủ
tịch
về
thăm,
thư
ngợi
khen
kể
cũng
đã
mấy
lần,
Cờ
Trung
Hiếu
Người
ân
cần
trao
tặng
Lật
sử
vàng
từng
trang
cầm
không
đặng,
bao
anh
hùng
liệt
sĩ
đã
hy
sinh,
chiến
trường
kia
chiến
đấu
bỏ
thân
mình,
giữa
lòng
địch
tấm
trung
trinh
có
đổi?
Thao
trường
đó
nào
gió
đồi
rít
thổi,
bãi
tập
kia
kìa
ướt
áo
sương
sa,
bóng
giảng
viên
in
dưới ánh
chiều
tà,
niềm
say
đó
ai
mà
không
thấu
tỏ.
Thế
cho
nên
lập
công
lao rạng
rỡ,
Trường Anh
hùng
danh tặng xứng
vinh
quang,
bảy
mươi
năm
lại
một
mốc
son
vàng,
Hồ
Chí
Minh
tấm
huân
chương
vinh
nhận.
Ngẫm
thật
là,
Rạng
rỡ
cơ
đồ
bảy
chục
niên
Lòng
son TRUNG
HIẾU
vững lưu truyền
TIÊN
PHONG,
MẪU
MỰC
danh còn mãi
QUYẾT
THẮNG
bao đời một nếp
nguyên